Cưới trước yêu sau – Chương 69.1

069

 

Mộng Kỳ khóe miệng co giật đang đi ở trong sân trường đại học C, cô cứ như vậy bị Liễu Băng ném ở trong toilet à ? Có lầm hay không, gọi cô thì cô tới, lại ném cô ở chỗ này , dầu gì cô cũng là một phụ nữ có thai cần bảo vệ a, cư nhiên cứ như vậy đem cô vứt ở đây, rất rất rất quá mức á.

 

Mà cô. Từ trong nhà đã chạy tới, chính là vì  nghe cô oán trách mấy câu sao, mặc dù, phía sau tinh thần cô dường như tốt rất nhiều, nhưng là, cũng không thể cứ như vậy hưng phấn vứt bỏ cô a.

 

Đi tới cửa trường học, gọi một chiếc taxi nói địa chỉ, điện thoại lập tức vang lên, Mộng Kỳ lấy ra vừa nhìn, là Lưu Lợi , rõ ràng là tiếng chuông giống nhau, nhưng mỗi lần quay lại nhìn thấy cô điện tới, cô đã cảm thấy âm thanh Lưu Lợi ở bên tai gầm thét, mau nghe điện thoại cho tớ a nghe điện thoại!

 

Vì vậy, mỗi lần điện thoại cô vang lên tiếng đầu tiên, Mộng Kỳ thì có cảm giác tay chân luống cuống , nhanh bấm phím call, không nghĩ tới không cẩn thận bấm nhầm phím mở loa, cô chưa kịp lên tiếng, bên kia truyền tới âm nữ cao âm bị sợ đến làm rơi điện thoại xuống chỗ ngồi, sau đó liền nghe được Lưu Lợi  bi phẫn thét chói tai:

 

“A ~~~ Kỳ Kỳ, tớ thất thân, Cố Thông tên khốn kiếp kia, hắn giở thủ đoạn đem tớ vào tay giặc, cậu phải báo thù cho tớ a ~~~”

 

Cả không gian xe đều là dư âm của mấy chữ thất thân, tay giặc, Mộng Kỳ rõ ràng cảm thấy không khí chính là có cái gì không đúng, vội vàng nhặt di động lên đè xuống ống nói, cắt đứt Lưu Lợi  thét chói tai:

 

“Lily, tớ bây giờ đang ở trên xe taxi.”

 

Bên kia yên lặng một giây: “Sau đó thì sao?”

 

“Tớ vừa rồi không cẩn thận đè vào phím loa.” Mộng Kỳ chủ động khai báo, cô nghĩ, lấy nhiều năm giao tình của các cô, Lily nhất định hiểu là có ý gì , nói xong câu đó, không đợi Lưu Lợi nổi đóa, Mộng Kỳ liền hung hãn cúp điện thoại tắt máy.

 

Điện thoại một chỗ khác, một phụ nữ trần truồng ở trong phòng cuồng loạn, trên người tất cả đều là dâu tây mập mờ. . . . . .

 

Mộng Kỳ tắt điện thoại, cảm thấy không khí có chút lạ, quả nhiên, không tới một phút, tài xế đại ca vô cùng có tinh thần trọng nghĩa  nghiêm túc ngồi nhìn nữ hành khách ở phía sau:

 

“Muốn đi bót cảnh sát hay không?”

 

Mộng Kỳ dùng một giây  thời gian hiểu ý tứ của hắn, bị sợ lắc đầu liên tục: “Không cần không cần.”

 

“Chi ~” tài xế lập tức đem taxi dừng ở ven đường, quay đầu nhìn chằm chằm Mộng Kỳ, cô bị doạ không dám thở mạnh: “Anh, anh, anh muốn làm gì?”

 

“Tiểu thư, sao cô có thể máu lạnh như vậy , mới vừa rồi bạn cô gọi điện, bạn cô gặp chuyện như vậy, làm bạn bè, cô nên lập tức bay đến bên cạnh bạn cô đi, an ủi bạn cô thật tốt, sau đó, đi bót cảnh sát báo án, đem tên phạm tội đó bắt lại, bây giờ là xã hội pháp chế, cô phải tin tưởng luật pháp trước mặt người người ngang hàng.”

 

Mộng Kỳ miệng há hốc. . . . . .

 

“Xem dáng dấp cô không tệ, thái độ sống sao có thể vặn vẹo như vậy, tại sao có thể máu lạnh như vậy, bạn bè của cô là tin tưởng cô mới có thể gọi điện thoại cho cô cầu cứu ,cô lại cúp  điện của người ta, người đàn ông kia tên Cố Thông đúng không, tôi nhớ kỹ tên của hắn rồi.”

 

“Đừng, anh ngàn vạn lần đừng nhớ tên của hắn.”

 

“Cô cho rằng tôi sẽ không nhớ được?” Tĩnh mịch đại ca nghiêm túc nhìn Mộng Kỳ.

 

Mộng Kỳ rất sợ hắn sẽ mất khống chế, cô thế nào lại gặp tài xế có một tinh thần trọng nghĩa như vậy a, vội vàng nói: “Anh thật sự không cần nhớ, Cố Thông đó, là chồng  hợp pháp của bạn tôi, bọn họ lãnh giấy hôn thú , vợ chồng nhà người ta chơi tình thú, chúng ta làm người ngoài không xen vào.”

 

Tài xế: . . . . . .

 

“. . . . . . Bọn họ thật sự là vợ chồng?” Tài xế đại ca vì mình không thể hành hiệp trượng nghĩa mà uất ức.

 

“Tôi thề với trời, bọn họ đăng ký ngày đó tôi còn nhìn thấy giấy hôn thú của bọn họ.” Mộng Kỳ bị hắn nhìn sau lưng phải đổ mồ hôi lạnh, cô cảm giác mình đụng phải một tài xế có bệnh, nghĩ đến đây, cũng không dám ngồi xe của hắn nữa, vội vàng mở túi ra ,

 

“Cái đó, tôi xuống xe ở chỗ này, đưa tiền cho. . . . . .”

 

“Không cho xuống xe.” Tài xế lập tức đóng cửa, Mộng Kỳ kinh sợ, “Anh, anh muốn làm gì?”

 

“Tôi còn chưa đưa tới nơi.” Tài xế quay đầu lái xe.

 

Mộng Kỳ càng sợ hãi, “Không, anh dừng, tôi đổi chủ ý rồi, ở chỗ này xuống đi.”

 

Tài xế chợt xoay đầu lại, “Cô là đang chất vấn đạo đức nghề nghiệp của tôi sao?”

 

“A, không có không có, anh xem phía trước, lái xe cẩn thận, hiện tại tôi đang mang thai, nếu xảy ra chuyện sẽ là một xác hai mạng đấy.” Mộng Kỳ thấy tài xế chân ga đạp  nhanh lại quay đầu nhìn mình, bị sợ đến thét chói tai.

 

Nghe cô nói mình mang thai, tài xế rõ ràng sửng sốt, liếc mắt nhìn bụng của cô, lập tức quay đầu đi, “Sao cô không nói sớm, như vậy tôi sẽ lái chậm một chút, bảo vệ an toàn cho cô a.”

 

Mộng Kỳ có cảm giác mềm nhũn. . . . . .

 

Nhìn ra được, tài xế là một người đàn ông chân chính  , bởi vì từ lúc biết được cô có cục cưng, hắn liền giảm tốc độ đến tương đối an toàn, an toàn đến dù đột nhiên có người lao ra, hắn cũng có thể phanh xe kịp thời không đến nông nỗi gây thương tích cho người khác, chỉ là, Mộng Kỳ uất ức nhìn một chiếc xe điện bên cạnh xe taxi lái qua, rốt cuộc không nhịn được  :

 

“Sư phụ, anh có thể hơi mau lái chút hay không?”

 

Tài xế từ trong kính chiếu hậu lạnh lùng hỏi: “cô không có thời gian?”

 

Mộng Kỳ vẻ mặt tài xế không thay đổi, lời định nói đè xuống, bất đắc dĩ: “Không vội.”

 

“Vậy thì chậm một chút, an toàn là trên hết.”

 

Mộng Kỳ: “. . . . . .”

 

Nửa giờ sau: “Đợi chút, sư phụ, sang bên dừng xe.”

 

” Còn chưa tới đích.” Tài xế kiên trì nguyên tắc của mình.

 

Mộng Kỳ sắp điên lên: “Sư phụ, chồng tôi làm ở gần đây, tôi đi tìm hắn, không về nhà, làm phiền anh dừng xe được không?”

 

Tài xế từ kính chiếu hậu nhìn sang, hình như đang suy tính lời nói của cô thực giả.

 

Mộng Kỳ lập tức lấy 12 vạn phần chân thành bày tỏ mình không có nói láo.

 

“. . . . . . Được rồi.” Tài xế cuối cùng đem xe dừng đến ven đường, Mộng Kỳ lấy ra 100 đồng, “Cám ơn anh, không cần thối.”

 

“Đợi chút ~” mới vừa đi ra chưa được mười bước, giọng tài xế liền truyền đến, Mộng Kỳ kinh ngạc xoay người, chỉ thấy hắn cầm lấy tiền lẻ  : “Tiền lẻ của cô, tôi cũng không thu tiền boa.”

 

Nhét vào trong tay Mộng Kỳ, sau đó xoay người rời đi.

 

Mộng Kỳ gắt gao nhìn chằm chằm bảng số xe, đem nó nhớ kỹ, mặc dù phẩm chất tài xế này cũng không tệ lắm, nhưng cô thề, cả đời này không bao giờ ngồi cái xe bảng số này nữa, cô phải nhớ cả đời.

 

Chờ xe taxi rời đi, Mộng Kỳ lúc này mới vỗ ngực an ủi một cái, cho đến bây giờ cô cảm thấy chuyện ngày hôm nay giống như một giấc mộng, thế giới chân chính rộng lớn không gì không có, cô làm sao lại gặp phải một đóa hoa tuyệt thế như thế, hù chết cô.

 

Ở chỗ này xuống xe, cũng không có lừa gạt tài xế kia, Lạc Gia Hoa đúng là đi làm ở gần đây, từ khi hắn mở công ty mới, mình chưa đến lần nào, nhưng biết địa chỉ ở đâu, vừa rồi thấy tốc độ taxi như rùa bò, Mộng Kỳ liền thuận tiện thấy được một cửa hàng ven đường cửa, sau đó nghĩ đến Lạc Gia Hoa, lập tức hô ngừng, hôm nay cô bị kinh sợ không nhỏ  , phải tìm chồng yêu an ủi.

 

Tìm địa chỉ, rất nhanh tìm đến công ty Lạc Gia Hoa  , quan sát, nhìn từ ngoài, ừm, không tệ, rất sạch sẽ, so với trước kia cũng lớn không ít, chỉ là lắp đặt thiết bị xem ra đơn giản một chút.

 

“Tiểu thư xin hỏi cô tìm ai?” Trước đại sảnh là một cô gái Mộng Kỳ không biết, có lẽ là tiếp tân.

 

“Tôi tìm Lạc Gia Hoa.”

 

“Tìm Lạc kỹ sư? Xin hỏi cô có hẹn trước không?” Cô gái rõ ràng mang theo kinh ngạc quan sát Mộng Kỳ.

 

Mộng Kỳ kinh ngạc hơn: “Gặp anh ấy còn phải hẹn trước?”

 

Cô gái cười cười, giống như nghe được chuyện cười: “Đúng vậy a, Tổng giám đốc chúng tôi rất bận rộn, mỗi ngày đều có rất nhiều khách hàng muốn gặp mặt.”

 

Lạc Gia Hoa không phải trưởng phòng thiết kế sao, thế nào còn phải gặp khách hàng, Mộng Kỳ đảo mắt vừa nghĩ cũng hiểu, mặc dù anh là trưởng phòng thiết kế, nhưng thiết kế thứ gì cũng phải cùng khách hàng trao đổi đi, trước kia người nào rãnh rỗi người đó kiêm chức , xem ra công ty đã phát triển hướng chánh quy, không muốn làm khó cô gái trẻ, Mộng Kỳ hướng cô cười cười.

 

“Để tôi gọi điện thoại cho anh ấy.”

 

“Được.” Cô gái cười cười, nhưng trong lòng nghi ngờ, người đẹp này là ai, thật là xinh đẹp a, aiz, các cô gái trong công ty không có cơ hội, nhưng giám đốc là một người đàn ông được hoan nghênh nhất trong công ty a.

 

Mộng Kỳ lấy điện thoại di động ra đang định gọi điện, LC nhàm chán định tới đại sảnh đùa giỡn Tiểu Tiền tiếp tân, kết quả liếc mắt nhìn thấy Mộng Kỳ, kinh ngạc: “Tiểu Kiều ~”

 

“LC.”

 

“Sao em đứng ở chỗ này, tới rồi thế nào không vào đây?”

 

Mộng Kỳ cười chỉ chỉ Tiểu Tiền: “Cô gái này nói phải hẹn trước, em đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Gia Hoa đây.”

 

LC cười sắp gãy lưng: “Ai yêu, Tiểu Kiều , em thật là đáng yêu, đến công ty mình còn khách khí như vậy, trực tiếp nói cho cô ấy biết em là ai không được sao.”

 

Mộng Kỳ cười: “Em cũng không phải là bà chủ.”

 

“Nhưng em chính là bà chủ a.” LC cười, trừng Tiểu Tiền một cái, “Thật là không có ánh mắt , mỹ nữ xinh đẹp như vậy, dù không biết Lạc kỹ sư cũng nên cho cô ấy vào a, Lạc kỹ sư không gặp, chúng ta gặp nha, lần sau nhớ cho kĩ, đây là vợ Lạc kỹ sư, vợ Tổng giám đốc vĩ đại của chúng ta, còn dám ngăn vợ tổng giám đốc ở bên ngoài, Lạc kỹ sư chúng ta yêu vợ vô cùng, dám đắc tội vợ Tổng giám đốc, một câu nói của cô ấy có thể sa thải cô.”

 

Mộng Kỳ mặt đầy hắc tuyến, thấy cô gái kia bị doạ đến sắp khóc, trừng LC, “Sao em nghe  lời này của anh thật giống như em rất bá đạo không nói đạo lý?”

 

“Nào có nào có, Tiểu Kiều là cô gái thiện lương nhất .”

 

“Hừ, vậy sao, nhưng em vừa rồi nghe người nào đó nói, chỉ cần là cô gái rất xinh đẹp  , mặc kệ cô ấy có hẹn hay không tất cả đều cho vào .”

 

LC: . . . . . .

 

“Ai da, anh đây rách miệng, nói chuyện lộn xộn lung tung a, Tiểu Kiều đừng tức giận nha, anh tuyệt đối không có ý này, ý của anh là, những cô gái xinh đẹp  kia là dành cho những người đàn ông độc than như anh, về phần Lạc kỹ sư, ở trong công ty là đàn ông nghiêm túc nhất, chưa bao giờ nói ngoài chuyện công, dĩ nhiê, ngoài em, hơn nữa, lại có  người vợ vừa xinh đẹp vừa dịu dàng như thế, ai còn vào được mắt của hắn chứ.”

 

Mộng Kỳ lườm hắn một cái, đối với Tiểu Tiền nói: “Em đừng lo lắng, tôi không có ý trách em.”

 

Tiểu Tiền hết sức lo sợ: “Cám ơn Tổng giám đốc phu nhân .”

 

“Tiểu Kiều, chúng ta vào đi thôi.” LC sợ chọc Mộng Kỳ tức giận, liên tiếp nói sang chuyện khác.

 

Mộng Kỳ cười như không cười nhìn chằm chằm LC: “Em cũng không phải là người không phân rõ phải trái, chỉ là, nếu có người có chủ ý với Tổng giám đốc phu nhân, vậy anh nói em nên làm như thế nào?”

 

“Ách. . . . . .”

 

“lc, trong công ty thêm không ít cô gái trẻ đi.”

 

Cô gái này cũng không đơn giản a, LC thường ở trong bụi hoa lưu luyến, tự nhận đối với các cô gái cũng hiểu bảy bảy tám tám, vì vậy rất nhanh liền hiểu rõ ẩn ý bên trong lời nói của Mộng Kỳ, lập tức bày tỏ:

 

“Yên tâm đi Tổng giám đốc phu nhân, nhân phẩm của Lạc kỹ sư bọn anh bảo đảm , về phần những cô gái trẻ tuổi kia, anh sẽ cố gắng đem ánh mắt của các cô ấy hấp dẫn đến trên người của anh .”

 

Mộng Kỳ cười cười: “Cái kia liền phiền toái anh.”

 

“Hắc hắc, không khách khí.”

 

“Chỉ là, cuộc sống riêng tư em mặc kệ, còn công việc không thể làm trễ nãi.”

 

“Dạ, Tổng giám đốc phu nhân.”

 

“Ha ha. . . . . .” Mộng Kỳ cười.

 

lc uất ức, khí thế của Tổng giám đốc phu nhân và Tổng giám đốc, quả nhiên rất hợp đôi a, hai vợ chồng đều là quỷ phúc hắc, tính toán người không để lại dấu vết, thời điểm lợi dụng người cũng không nương tay, nhìn Tổng giám đốc phu nhân một chút , cứ như vậy đem hắn thu phục, ai, còn mang theo uy hiếp, đều do hắn rách miệng, đùa gì thế a, lúc này tự  đem mình cho vào vòng, về sau phải đem những hoa si kia trong công ty xem chừng một chút, nếu để Tổng giám đốc phu nhân biết ai dám đánh chủ ý Lạc kỹ sư  , sợ rằng xui xẻo đầu tiên chính là hắn.

 

Cũng may , LC hắn cũng không coi là kém, mặc dù các cô gái trong công ty không phải mọi người dều ưu tú , nhưng nhìn sơ qua, hắn liền miễn cưỡng cũng được.

 

Mộng Kỳ vừa đi vào phòng làm việc, liền có người quen biết bắt đầu kêu, “Tiểu Kiều, chị Kiều .”

 

Mộng Kỳ cười nhất nhất đáp lại: “Tôi tới tìm Gia Hoa .”

 

“Tổng giám đốc đang làm việc.”

 

“Ừm, cám ơn.”

 

Theo hướng LC chỉ, Mộng Kỳ liếc nhìn  phòng làm việc Tổng giám đốc , đối với hắn gật đầu một cái, “Tự em đi vào là được rồi, cám ơn anh.”

 

lc cười, “Cần gì phải cảm ơn, không khách khí không khách khí.”

 

Mộng Kỳ cười gõ cửa phòng làm việc Tổng giám đốc, nghe được âm thanh lành lạnh xa cách ” Vào đi.”

 

Mộng Kỳ mỉm cười, đây chính là lúc Lạc Gia Hoa làm việc sao?

 

Đợi cô đẩy cửa vào, bên ngoài có người không nhận biết lập tức bắt đầu hỏi, “Cô gái xinh đẹp mới vừa rồi là ai?”

 

“Các người muốn biết?” Biết mấy người bắt đầu thừa nước đục thả câu.

 

“Đúng vậy a Đúng vậy a, muốn biết, có quan hệ thế nào với Lạc kỹ sư?”

 

“Không phải là bà xã chứ?”

 

“Không phải đâu, Lạc kỹ sư sao may mắn như vậy? Có vợ xinh đẹp như thế?”

 

“Nói gì vậy, Lạc kỹ sư cũng không kém a.”

 

“Nhưng vợ hắn cũng quá đẹp đi.”

 

“Không phải là nhân tình?”

 

Lời này vừa nói ra, nhất thời gặp phải nhân viên kỳ cựu  nhất trí công kích, đầu tiên làTiểu An nhảy ra, “Xinh đẹp như vậy vừa dịu dàng lại là người phụ nữ có khí chất, làm sao lại là nhân tình, mắt cô mọc trên ót à, đây chính hiệu là Tổng giám đốc phu nhân của chúng ta , Lạc Công chúng ta là người đàn ông chính trực nhất trên đời, nếu lại để cho tôi nghe được các cô nói xấu Lạc kỹ sư và chị Kiều nửa câu, tôi sẽ cho cô biết lễ độ.”

 

Người nói chuyện mặt uất ức, “Thật xin lỗi, em sai lầm rồi, chị Tiểu An, chị đừng lạm dụng tư quyền á.”

 

Đã thăng làm quản lý khách hàng vẻ mặt Tiểu An hài lòng, “Đều do em thôi.”

 

“. . . . . .”

 

Mộng Kỳ đẩy cửa phòng làm việc Tổng giám đốc ra, thấy Lạc Gia Hoa đứng ở trước bàn làm việc đang nghiêm túc vẽ, cô đi vào cũng không có ngẩng đầu lên, dáng vẻ nghiêm túc này, rất có mị lực, trong phòng làm việc còn thấy rất rõ ràng bức vẽ hai người ôm nhau đứng giữa cầu thang  , hôm nay chịu  kinh sợ, phảng phất lập tức xông lên đầu, vốn cũng không phải là loại người khách khích, lại kiểu cách , nước mắt kia cứ như vậy chảy xuống.

 

Lạc Gia Hoa nghe được người gõ cửa nhưng không có tiếng động, kỳ quái ngẩng đầu, lại thấy vợ yêu lệ rơi đầy mặt  đứng ở trước mặt, nhất thời luống cuống, đem bút vẽ ném sang bên vọt tới bên người Mộng Kỳ:

 

“Bà xã, sao vậy?”

 

Mộng Kỳ vừa nghe, nhất thời uất ức hơn, trở tay ôm Lạc Gia Hoa liền bắt đầu khóc ~

 

Ngoài cửa, người khác nghe lén, nghi ngờ: “Hình như có tiếng khóc?”

 

LC: “Không phải là kể lể chuyện ở quầy tiếp tân vừa rồi chứ?”

 

Tiểu An: “Sẽ không, Tiểu Kiều không phải người như vậy.”

 

Một đám người mới trợn mắt há mồm: . . . . . . Bọn họ xác định là cấp trên của bọn họ? . . . . . . Quá không chú trọng hình tượng. . . . . . quá không tuân thủ trên dưới đi. . . . . .

 

Mộng Kỳ khóc một lát, đem tất cả  uất ức khóc lên, lập tức tốt hơn nhiều, nghĩ đến người tài xế kia, thật ra thì cũng không phải rất đáng sợ, ngược lại rất khôi hài, vì vậy vừa cười , làm cho Lạc Gia Hoa yêu thương cô không giải thích được:

 

“Tại sao lại cười?”

 

Mộng Kỳ nửa hàm chứa nước mắt nửa cười đem chuyện mình sau khi lên xe taxi nhận được điện thoại của Lưu Lợi cùng phản ứng tài xế  nói ra: “Khi ở trên xe cảm thấy rất sợ, nhưng bây giờ nghĩ lại, cũng thật khôi hài.”

 

Lạc Gia Hoa nhìn bộ dạng Mộng Kỳ nửa rưng rưng nửa là mỉm cười, thật sự là quá mức xinh đẹp, không nhịn được ôm thật chặt vào trong ngực, nghĩ đến người tài xế kia, dùng ánh mắt người ngoài cuộc  chính là rất buồn cười , nhưng nhìn dáng vẻ Mộng Kỳ vừa rồi khóc, mình còn không có xem qua cô khóc, nhất định là dọa sợ, không khỏi hết sức đau lòng,

 

“Về sau đừng một người gọi xe, thời điểm ở nhà một mình tuyệt đối hạn chế đi ra ngoài, nếu ra khỏi cửa cũng phải nói trước cho anh biết hoặc là anh rảnh sẽ theo em biết không?”

 

“Ừm.” Mộng Kỳ khóc xong, đã khá hơn nhiều, cũng khôi phục lại, “Chẳng qua em nhớ cái bảng số xe đó, về sau không bao giờ đi xe đó nữa, sẽ không có chuyện gì.”

 

“Vậy cũng không thể khinh thường.” Lạc Gia Hoa Nghiêm túc nói.

 

“Thật ra thì, tư tưởng người tài xế kia mặc dù có chênh lệch chút xíu, tâm địa cũng không tệ lắm,sau khi biết em mang thai , vì an toàn của em, liền dùng tốc độ 20km/h chạy.”

 

“20km/h?”

 

“Đúng vậy a, em thấy không ít xe điện nhỏ vượt qua, còn có mấy tài xế xe buýt cố ý hướng tài xế kia đưa ngón tay giữa ra.” Nghĩ đến cái này, Mộng Kỳ có chút uất ức.

 

Mà Lạc Gia Hoa, vốn là lòng khẩn trương, cũng để xuống, nghĩ đến cảnh tượng đó, không khỏi bật cười.

 

“Em nói người tài xế kia rốt cuộc là có bệnh hay là một người cực kỳ khôi hài ?”

 

“Thế giới rất to lớn không khỏi có gì lạ , chỉ bằng hai chúng ta sao có thể phán định.”

 

“Ừm.”

 

“Được rồi, anh xem Tiểu Hoa Miêu nhà anh, trên sách nói, người mẹ không thể khóc, sẽ ảnh hưởng cục cưng , ” Lạc Gia Hoa giúp Mộng Kỳ lau giọt nước mắt cuối cùng,

 

“Em ở đanh với ông xã chơi, đợi buổi tối chúng ta cùng nhau về nhà có được hay không?”

 

“Được, chỉ là nơi này anh có cái gì tốt chơi? Anh lại không thể để em vọc máy vi tính.”

 

Lạc Gia Hoa cười: “Em chờ một chút, anh cho em một vật.”

 

Dưới ánh nhìn soi mói của Mộng Kỳ, tựa như ảo thuật lấy ra một bộ công cụ vẽ tranh  , Mộng Kỳ trợn mắt hốc mồm: “Trong phòng làm việc anh thế nào có cái này ?”

 

Lạc Gia Hoa cười: “Tại anh thường nghĩ, em ở nhà có nhàm chán hay không, nếu ngày nào đó hăng hái tới đây, liền cùng anh giống như một dạng ở nhà, anh vẽ thiết kế, em vẽ tranh, vốn cho là còn có một đoạn thời gian mới có thể dùng tới, hiện tại không nghĩ tới đã dùng, đây chính là mấy ngày trước mới mua đó.”

 

Mộng Kỳ nhận lấy bản vẽ cùng bút vẽ, cảm thấy hạnh phúc một trận.

 

“Được rồi. Nếu như cần gì, liền nói với ông xã, ông xã chuẩn bị cho em.”

 

“Dạ.” Mộng Kỳ cười ngọt ngào, “Đúng rồi, Cố Thông đâu rồi, ở công ty sao?”

 

“Không có ở đây, hắn đi gặp khách.”

 

“Không biết hắn làm chuyện gì khiến Lily phát hỏa lớn như vậy  .”

 

“Không có việc gì, tình thú vợ chồng mà thôi.”

 

Mộng Kỳ có chút bận tâm, “Em rất ngạc nhiên tại sao có thể đem Lily ăn, hắn không có bị thương chứ.”

 

Lạc Gia Hoa đổ mồ hôi, “Chẳng lẽ em đang lo lắng chuyện thất thân đó chứ?”

 

“Đối với sự hiểu rõ của em về Lưu Lợi, nhất định là bị sắc dụ , sắc dụ đi qua lại hối hận.”

 

Lạc Gia Hoa: “. . . . . .”

 

“Có thể để cho Lily thua thiệt, phải ăn mừng một trận, chờ Cố Thông trở lại, em nhất định phải hướng hắn thỉnh giáo một chút là làm thế nào đem Lily thu phục lên giường .” Mộng Kỳ vẻ mặt tò mò.

 

Lạc Gia Hoa khóe miệng co giật, đây là bạn bè gì a, ước gì người khác cược thua,  nghe được đối phương thua thiệt cười đến vui vẻ như vậy.

 

Chơi đùa đi qua, cảm giác thư thái rất nhiều, Mộng Kỳ đẩy đẩy Lạc Gia Hoa, “Tốt lắm, tự em chơi là được rồi, anh làm việc đi, sớm làm việc xong , chúng ta cũng có thể cùng nhau về nhà.”

 

“Được.” Lạc Gia Hoa rót cho Mộng Kỳ một ly nước, “Nhà vệ sinh nơi này cũng có, uống nước trước, chờ một lát buổi trưa chúng ta cùng nhau đi xuống ăn cơm.”

 

“Được.”

1 thoughts on “Cưới trước yêu sau – Chương 69.1

Mỗi comment của bạn sẽ là động lực thúc đẩy truyện nhanh hơn ^^!!